Thời gian gần đây, các cấp tòa án ở Bình Dương đã đưa ra xét xử nhiều vụ án tranh chấp hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất alibaba an phước tại Đồng Nai. Do thiếu hiểu biết pháp luật, cần vốn làm ăn nên nhiều hộ dân đã bị mất đất, mất nhà khi sử dụng giấy chứng nhận quyền sử dụng để vay tiền của người khác.



Do cần vốn để kinh doanh, tháng 12/2009, bà Bồ Thị Kim Lan, cư ngụ tại khu phố Thạnh Hòa A (phường An Thạnh, thị xã Thuận An, tỉnh Bình Dương) đến nhà bà N.T.C (cư ngụ cùng khu phố) hỏi vay 300 triệu đồng, lãi suất 6%/tháng. Để làm tin, vợ chồng và Lan phải giao giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (QSDĐ) cho bà C, đến văn phòng công chứng thực hiện hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất (HĐCN QSDĐ).

Ví dụ, pháp luật hiện nay vẫn quy định là người mua đất nền alibaba phải chứng minh được khả năng trả nợ mà người có thu nhập thấp thì không thể chứng minh được khả năng này. Vậy tháo gỡ khung pháp lý mà chỉ bỏ đi cơ chế bắt chứng minh khả năng trả nợ thì có thể lại rơi vào nợ xấu. Vậy thì, như kinh nghiệm nước ngoài họ đã gắn việc trả nợ với một cộng đồng những người có thu nhập thấp có nhu cầu mua nhà. Cộng đồng này sẽ tìm cách giám sát việc trả nợ, chịu trách nhiệm với ngân hàng việc trả nợ của cả cộng đồng, liên hệ với các tổ chức hoạt động vì mục tiêu xã hội để tìm kiếm sự trợ giúp của xã hội đối với cộng đồng.

Hai bên cam kết miệng, khi nào bà Lan trả hết tiền nợ, sẽ hủy hợp đồng. Xong thủ tục, bà C chỉ đưa cho bà Lan 250 triệu đồng. Số tiền 50 triệu đồng còn lại, bà C giải thích là phải chi cho người môi giới 30 triệu đồng, còn 20 triệu đồng là tiền lãi của tháng đầu tiên. Trên thửa đất mà bà Lan thế chấp để vay vốn của bà C có một căn nhà cấp 4 do chị ruột của bà Lan là bà Bồ Thị Kim Anh đang ở.

Theo các chuyên gia, gói 30.000 tỷ đồng "xịt" vì không ai dại gì đi vay tiền giá rẻ để mua một sản phẩm bất động sản giá đắt. Tại buổi tọa đàm trực tuyến “Làm ăn gì năm 2014?”, TS Quách Mạnh Hào, Trưởng khoa Tài chính - Ngân hàng, Đại học Kinh tế, Đại học Quốc gia Hà Nội; Thành viên Hội đồng quản trị Công ty Cổ phần Chứng khoán MB (MBS) đã thẳng thắn đưa ra nhận định, gói 30 nghìn tỷ "xịt " là một lựa chọn sai vì gói 30 nghìn tỷ đó không phải là cách giải quyết thị trường bất động sản trong thời điểm đó.

Trong trường hợp của Hà Nội do đặc thù bất động sản ít chịu tác động của tín dụng do vậy tôi nghĩ mặt bằng giá có thể khó giảm nhiều nhưng tất nhiên nó còn tùy thuộc vào phân khúc. Còn giá tăng trở lại theo nghĩa một xu hướng thì cũng đợi 3 đến 5 năm nữa. GS Đặng Hùng Võ thì chỉ ra bất cập hiện nay trong việc thực hiện gói 30.000 tỷ đồng là vướng mắc trong khung pháp lý đang làm khó khăn cho việc giải ngân gói 30.000 tỷ. Vì vậy, cần phải tháo gỡ khung pháp lý này nhưng cũng cần xem xét tới một số cơ chế phù hợp cần được ưu tiên hơn.

Còn theo TS. Nguyễn Đức Thành, Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu kinh tế và chính sách (VEPR), thuộc Đại học Kinh tế - Đại học Quốc gia Hà Nội, để hỗ trợ doanh nghiệp và nền kinh tế Việt Nam hiện nay, không nên suy nghĩ theo hướng sử dụng các gói kích thích lớn từ chính phủ mà nên chú trọng tới việc cải cách nội bộ nền kinh tế và hoạt động của chính phủ nhằm giúp doanh nghiệp và người dân làm ăn dễ hơn, cảm thấy an toàn hơn, bớt phiền hà hơn. Đó chính là sự kích thích kinh tế bền vững nhất.

"Điều này khó thực hiện hơn nhiều việc đưa ra những gói kích thích ồ ạt mà trong những năm qua chúng ta đã làm thử và thấy hiệu quả không cao, chỉ dẫn tới lạm phát và lợi ích cho một số nhóm nhỏ. Xét cho cùng, nguồn tiền kích thích cũng do người dân trả hoặc con cháu của họ trả sau này. Vì thế, luôn cần thận trọng với những chính sách đó", TS Nguyễn Đức Thành cảnh báo.